NƠI EM Ở CÓ CÒN XUÂN.
Xa lắm,lâu rồi không về gặp em,
Xuân có đến bến sông,thuyền hay ghé ?
Nước lớn nhiều,chạm vào bờ khe khẻ,
Kẻo thòi lòi hốt hoảng trốn tình yêu.
Đám luc bình trôi dạt,thích phiêu diêu
Hoa đỏng đảnh theo dòng …lan sắc tím.
Anh nhớ mải, hoàng hôn vừa ngọt lịm
Ẩn sau vòm hoa đỏ sắc ô môi,
Lên bờ bao nhìn cò trắng bải bồi
Sao cô độc như lời than bìm bịp !
Mấy năm hơn cỏ hoa vào dịp Tết,
Trải sắc Xuân tràn ngập cả phố phường
Giữa Saigon lại nhớ đến người thương
Nơi em ở ,có Xuân về không,em hởi ?
Ôm hoài niệm nên tâm hồn chới với,
Như cuộc đời thiếu vắng một niềm tin
Ở trên cao,anh biết Chúa đang nhìn
Trấn tỉnh lại ! Ôi Tình si bất diệt !!
Vì yêu thương,trong tim anh đâu biết,
Chỉ một ngày, dung rủi ghé Hàm Luông,
Sông Cầu Quan qua hết mấy đoạn đường
Phà đã dẹp mà lòng nặng…tình cứ chở.
Gió Xuân về,khiến cho hồn hớn hở
Có vào nhà,khép cổng kin nghe em
Kẻo cô đơn len lén bước qua rèm,
Em lại thấy một khoảng trời nhung nhớ !
Có còn Xuận, vùng trời …nơi em ở ?
Đón Tết về…
Ray rức một miền anh !!
30/01/2017.
Bài thơ của anh rất đượm tình non nước ,hay lắm anh
Lâu rồi không thấy sáng tác của Đào Văn lộc. Hay bận lo làm ăn?