Tết đến, với Đào Văn Lộc lại nhớ về quê hương, nhớ bạn bè. Rượu đó, mồi đây nhưng
với khách lạ không làm vui lòng người xa xứ. Anh nhớ những người bạn ngày xưa, giờ
thì không có dịp gặp lại và lòng thì chẳng vui dù có đầy đủ miếng ngon , rượu nồng (HM)
XUÂN NHỚ BẠN
Đã vắng ai? Thời chẳng thấy vui
Xuân về tết đến vẫn bùi ngùi !
Xa xôi vạn lý, người đâu hởi?
” Gần gủi”, sao không toại ý mình?
Rượu tiễn, mềm môi thương cố quốc.
Vui mừng khách lạ đến chào xuân,
Sao buồn viễn xứ mình không gặp
Bạn cũ năm xưa vắng một thời
Đào văn Lộc
Đọc bài này em cảm thấy lòng như núi tiếc ,nhớ nhớ một kỷ niệm của một thở nào đã đi qua huynh hở.
Chào em HT ,lúc nào anh em mình cũng có những nổi niềm quê hương ,tuy ở xa quê nhà nhưng vẩn vọng về cố quốc phải kg em HT? cám ơn em đã đọc và cho anh cãm tưởng một điều gì mà anh hằng chôn kín.
Sao anh không về thăm cố hương
Thăm người em gái bến trăng sương
Xuân quê một góc trời nhung nhớ
Đất khách xa xôi mấy dặm trường
Anh vẫn còn say mộng hải hồ
Quên rồi bãi mía với nương ngô
Quên người năm cũ ngày đưa tiễn
Cho bến xuân tình sóng nhấp nhô
NHẬT LỆ
Nhật Lệ mến ,Lộc đã đọc bài của NL và rất buồn man mác, khi các bạn mong mỏi lộc về thăm các bạn để làm sống lại hai câu cuối mà NL đã viết ” Quên người năm củ ngày đưa tiễn,cho bến xuân tình sóng nhấp nhô!!! Cám ơn NL nhiều lắm đã họa bài thơ Lộc .