CÒN MÃI MÙA ĐÔNG
Lòng còn rét lạnh mùa đông
Dù không gian đã chuyển hồng sắc xuân
Từng trang lịch cuối rơi dần
Bến chiều gió chướng bông bần tả tơi
Buồn trông thuyền mộng xa khơi
Mang theo nửa mảnh hồn rời rả đau
Lối tình còn mãi tìm nhau
Lệ đắng nghẹn ngào ướt đẫm lời thơ
Mấy thu đợi mấy đông chờ
Bờ thương trắng xoá bơ vơ gót hồng
Bởi hoài ôm khối tình ngông
Nên đời còn mãi mùa đông lạnh lùng
NHẬT LỆ
Nhật Lệ ơi, chị viết tiếp vài câu:
Bởi hoài ôm khối tình ngông
Nên em đau buốt tim hồng anh ơi!
Đông về, sương lạnh lùng rơi
Em trong cõi chết, cuộc đời ngóng trông
Anh đâu hiểu nỗi chờ mong
Khát khao đứt ruột, bởi lòng vấn vương
Anh đâu hiểu nỗi đoạn trường
Đông đi, xuân đến nhớ thương chất chồng.