Thơ Đào Văn Lộc thường hướng về cuộc tình trắc trở, chia lìa xa, Thế nhưng, tác giả không bằng lòng với số phận, người mong sao dù cuối cuộc đời, tình kia vẫn không phai và lúc nào cũng mơ về cuộc hạnh ngộ lứa đôi.
CÒN ĐÂU ?
Còn đâu mây trắng ,xây tình đôi lứa?,
Hai đứa yêu nhau, sao nở chia đôi ?
Đếm dòng thời gian ,chết lịm tim côi !
Để đêm buồn xa xứ,trời đổ mưa,
Tìm đâu em hởi ,khung trời xa vắng?,
Anh đã yêu em ,ngàn kiếp không phai !
Đến khi tàn xuân, giấc mộng còn đây,
Mơ sao trời đưa lối, mình gặp nhau,
Đào Văn Lộc
Lộc gởi bài cho các bạn THCL vui khi xuân về nha , một chút lãng mạn đó !!!
Đến khi tàn xuân, giấc mộng còn đây
Mơ sao trời đưa lối, mình gặp nhau.
Sáng rồi, tỉnh dậy đi Lộc, mơ hơi bị nhiều đó nghen em.
Trả lời chị nha , Em không mơ nửa đâu chị ơi ? chị đã bị rối rồi đó !!!! Bình tỉnh chị. Đến khi tàn xuân,giấc mộng còn đây ?Mơ sao trời đưa lối,mình gặp nhau ,…….không ?
Chia ly trắng mộng u hoài
Gối chăn sợi tóc vắn dài còn vương
Sợi ngắn nhớ sợi dài thương
Se nhau tìm lại mùi hương ân tình
Bây giờ bóng phải xa hình
Người say giấc mộng người nghìn dặm xa
Bao giờ mình lại gặp ta
Hay trăm mãi xót xa ly tình
NHẬT LỆ
Xin sẽ chia giấc mơ ngày của anh LỘC nhé
Rất cám ơn bạn NL đã chia sẻ bài thơ cũa Lộc ,Chỉ ” Mơ sao trời đưa lối,mình gặp nhau ”
Đào huynh ơi,
Còn đâu những buổi hoàng hôn,
Còn đâu lần hẹn cuối thôn mỗi chiều.
Em HT mến ! Ừ hén, hồi nhỏ khi gặp người mình thích mà ở cùng thôn ,thì…. là sao ? hẹn đi câu ,tắm ,đi đám
đình chung ,nhứt là giờ ăn cơm chiều xong ,rảnh rỏi hẹn hò ,thật là thơ mộng phải kg em ?
cám ơn em đã cho các bạn hai câu thơ để nhớ để thương một thời ấu thơ đầy kỹ niệm,
Những câu thơ rời của Đào Văn Lộc, người đọc cũng có cảm giác rã rời!
Thưa anh PHONG TÂM ,cãm ơn anh đã cho ý kiến về bài của em , một bài thơ buồn phải không anh? Các bạn chắc cũng bị rã rời khi đọc thơ em ,Xin lỗi các bạn nha ,một chút thơ thẩn mà !!!