Tết này Hoài Thương không còn mẹ, anh nhớ lại hình ảnh ngày xưa ở quê nhà vào dịp tết. Giờ đây, từ mẫu không còn trên dương thế, anh kêu thầm mẹ hởi, mẹ ơi.
Xuân Và Mẹ.
Tôi nhớ mãi những xuân thời thơ ấu,
Dưới mái nhà có liếp miá hàng cau,
Có hoa dây leo phủ kín vọng rào,
Có người mẹ ra vào trông thấp thổm.
Mai đã nở, đàn con còn khắp chốn,
Chưa trở về bên rốn mẹ thân yêu,
Để khi nghe tiếng chim vịt kêu chiều,
Mẹ do dự , đăm chiêu nhìn ra ngõ.
Đêm buông xuống bên bếp lò lửa đỏ,
Mẹ canh chừng nồi bánh tét, bánh chưng,
Phiá xa xa vang tiếng nhạc mừng xuân,
Đôi mắt mẹ mãi rưng từng giọt lệ.
Mẹ ơi mẹ, con vừa về đây mẹ,
Phút vui mừng mẹ ôm chặc lấy con,
Mấy ngày qua mẹ trông mõi, trông mòn,
Giờ cũng gặp mấy con từng xa vắng.
Bao xuân qua trong âm thầm , tỉnh lặng,
Mẹ không còn trông đợi lúc xuân sang,
Vì mẹ đi về tận chốn Thiên đàng,
Mẹ bỏ lại với muôn ngàn sầu nhớ.
Con buồn tủi, lúc xuân sang bỡ ngỡ,
Biết về đâu khi tan vỡ mộng đời,
Nay xuân về rồi, mẹ hởi, mẹ ơi,
Con ôm mãi với đời xuân cô độc.
Cali- 13/1/2014
Hoài Thương.
Đọc xong bài thơ nầy cảm động quá .
Trước hết cho mình xin lỗi PC nha, mình đã sơ ý kg phản hồi cho PC, thiệt lỗi quá .
Mình xin cảm ơn PC đã quan tâm đến bài viết của HT. Tại mình buồn nên mình viết lên đó mà.
Chúc PC luôn vui , khoẻ , trẻ phát tài
Không lỗi phải chi cả Hoài Thương ơi, Mùa xuân thì mỗi năm mỗi có , còn mẹ thì chỉ có một cho chúng ta mà thôi . Mỗi mùa xuân qua đi , mẹ sẽ già thêm một tuổi , đọc xong bài thơ , nhớ lại cảnh mẹ mình đang ngày một già thêm nên cảm động đó thôi , Chúc anh năm mới tốt đẹp mọi thứ , Thân mến .