Ai cũng nghĩ người được tặng quà là người có hạnh phúc. Hơn nữa, bọn mày râu được thục nữ trao quà lại càng hãnh diện. Riêng Phạm Đức Mạnh thì nghĩ khác, nhà thơ của chúng ta lại sợ muốn phát run bởi nhận được món quà ” ghen “! Mà nghĩ cũng nghịch lý ” yêu nhiều mới ghen ” sao lại sợ chứ? Điều nầy phải hỏi PĐM, có lẽ câu trả lời ( có trùm chăn mới biết trong chăn có rận) hay một câu có vẻ triết lý của anh:: Quà ghen – chỉ tặng ai yêu, Người cho, người nhận buồn ( nhiều ) như nhau. Xin phép Tg cho tôi thay chữ nhiều để ăn với vần trên. ( PT)
Trang Đông Hồ (ảnh minh họa)
QUÀ GHEN
Quà ghen – nàng định tặng tôi
Thôi thôi – cái đó nàng ơi thôi đừng
Nhận vào thành kẻ dửng dưng
Thôi thì tốt nhất nàng đừng tặng tôi
Quà ghen – lắm chuyện, nhiều lời
Sắc như dao cạo để nơi đầu giường
Nhỡ khi mặn, nhạt yêu thương
Nàng dồn tôi đến cùng đường thì sao ?
Quà ghen – đến lúc ồn ào
Nàng bắt tôi đến cúi chào Hoạn Thư
Dù cho là đấng nhân từ
Làm sao còn phút tương tư yêu nàng ?
Thà đành bỏ kiếp đa mang
Chứ không nhận món quà nàng tặng tôi
Xin chút ân huệ cho đời
Đừng bao giờ tặng cho tôi quà này
*
Quà ghen – chỉ tặng ai yêu
Tặng đôi chồng vợ những chiều ngả nghiêng
Mỗi người ẩn góc sầu riêng
Người cho, người nhận buồn phiền như nhau.
Phạm Đức Mạnh
Ghen là chanh tỏi mắm muối, là tiêu ớt gừng hành…Bởi vì ghen là gia vị mà , gia vị cần có cho nối canh đời thêm ngọt thêm thơm . Tất cả mọi người trên thế gian nầy từ phụ nữ đến mày râu tôi nghĩ ai cũng có sẵn …món quà đó để dành trong kho để lúc nào cần thì lấy ra tặng cho vợ hoặc chông hoặc người yêu của mình cả . . Tác giả đã ” Thôi thà bỏ kiếp đa mang ” cho yên thân để khỏi nhận quà cái nầy thiệt là đáng …khen ( hihihi) . Mong các anh ai cũng …nhát gan như anh Đức Mạnh để phụ nữ khỏi phải tặng quà cho thiên hạ thái bình nhen bà con . hí hí